twai

Part of speech: numeral
two; in twa in two (parts); twōs þūsundjōs two thousand
Etymology
[← Prot-Germ *twa, *twai; OE twéȝen (Mod E two, also tway, twain arch); O Fris twēn, twā; O Sax twēne, twā, twō, twē; Dt twee; OHG zwēne, zwō, zwei (Mod G zwei); O Icel tveir, twǽr, tvá, tvau (Mod Icel tveir); Sw två ← Indo-Europ *duo-; Sanskr duvá; Avest dva; Anc Gr δύω; Lat duo; O Ir dāu; O Slav дъва (Russ два)]
Concordance
twai - Nom, masc - Matth. VIII, 28; IX, 27; X, 29; Luk. VII, 41; IX, 13; IX, 30; XVII, 34; XVIII, 10
twaim - Dat- Matth. VI, 24; Mrk. VI, 9; XIV, 72; XVI, 12; Luk. XIV, 31; XVI, 13; XVIII, 12; Jhn. VI, 7 etc
twans - Acc, masc - Matth. XXVI, 2; Mrk. VI, 7; IX, 45; XI, 1; XIV, 13; XV, 27; Luk. VII, 19 etc
twos - Nom, Acc, fem - Matth. V, 41; Mrk. V, 13; IX, 43; Luk. II, 24; III, 11; XVII, 35; Galat. IV, 24; Skeirns. II, 9
twa - Nom, Acc, neut - Matth. XXVII, 51; Mrk. IX, 47; X, 8; XV, 38; Luk. V, 2; Skeirns. V, 2
twaddje - Gen, masc, neut - Jhn. VIII, 17; Cor. II, XIII, 1; Tim. I, V, 19; Skeirns. III, 21; V, 6